Thứ Năm, 13 tháng 10, 2016

Gấp rút hoàn tất để đón khách tại Cô Tư's Homestay ở Phan Thiết

Chưa kể đến thu nhập, chỉ nói đến đam mê! Làm những điều mình thích nó khác...xa những cái mình hẻm thích ghê lắm:))
Vì cái không thích, mục tiêu ban đầu là vì tiền, đến một lúc khi có được tiền rùi, con người ta đâm ra lại mất phương hướng. Chả hứng thú với công việc và không tìm thấy niềm vui hay hạnh phúc trên đống tiền mình làm ra! Cảm giác lạc lõng chẳng thấy phương hướng nào trong cuộc sống nó bức bối, khó chịu ảnh hưởng đến tâm trạng và người thân xung quanh!
Có những thứ mình ấp ủ bao lâu thì chả đi đến đâu vì còn chần chừ mãi hay không tự tin để làm! Rồi có những thứ bất chợt đến trong một khoảnh khắc nào đó thì lại...lao đầu vào làm điên cuồng! Nó giống như gặp được người mình yêu khi đến tuổi muốn kết hôn vậy đó=))
Mình cứ thắc mắc tại sao một người không biết đến cả khái niệm homestay là gì? Ngay cả cách phát âm chữ này cũng rất ngô nghê đáng yêu "hơm-sờ-tây", mình đã bật cười rất to khi thấy chữ viết tay trên nón bảo hiểm bằng bút xoá "Chị Tý Homestây" - ăn tiền ở chữ "â" này đó! Chuyên nghiệp quá, hay quá...thành ra thỉnh thoảng lại chẳng ấn tượng, phải sai sai như vậy nó mới làm người ta nhớ mãi và có chuyện để kể. Chị chẳng biết gì đến máy tính hay công nghệ gì cả, cứ quần quật suốt ngày chạy xe máy ra bến tàu đón khách, rồi đi chợ về nấu cho khách ăn, sau đó ngồi ăn chung với khách...thì thời gian đâu chị tìm hiểu đến Internet? Ấy vậy mà, vô tình lướt fb thấy bạn bè ai đi Lý Sơn - Quảng Ngãi cũng ghé nhà chị!
Truyền miệng vẫn còn sức mạnh ghê gớm lắm! Đừng coi thường, chị đâu có Fanpage đâu mà nhờ khách vào review, chị cũng có biết làm website đâu mà viết bài rồi quăng hình quăng giá lên! Toàn dân phượt, đi bụi...rỉ tai nhau nhà chị, trao nhau số phone của chị...việc của chị đơn giản là đón khách thui ^^
Mình nể chị và anh (chồng của chị), những con người Quảng Ngãi chất phác, nhân hậu, thật thà! Mình luôn mong ai đến Lý Sơn - Quảng Ngãi chơi đều ghé nhà chị ở để cảm thấy tuy đi chơi xa nhưng cảm giác như ở nhà mình!
Vậy đó, sau chuyến đi! Mình quyết tâm ngun ngút, bảo cô Tư "Tư ơi, con với Tư đập heo xây homestay nha Tư ^^" Tư là người cởi mở nhưng vẫn có một chút an toàn (vì Tư cũng U50 rùi mừ) Hehe... Tư sợ không có khách, Tư kết hợp luôn cho ở homestay và cho thuê dài hạn! Nhưng rồi thực tế đã làm thay đổi suy nghĩ của Tư, My ghẻ chịu khó viết bài pr làm mạnh, mặc dù xây chưa xong mà khách hỏi quá chừng, không lẽ không nhận khách? Liều luôn, khách ít 1 -2 người hay nhóm 3 - 4 người nhận hết, cứ tính giá hạt dẻ 50k-100k tuỳ phòng quạt hay máy lạnh! Vậy đó, lai rai tuần nào khách cũng ra;)
Tư nói với My ghẻ "Thôi, mẹ không cho thuê dài hạn nữa, để mẹ đặt người ta làm giường tầng con ơi, 1 phòng ở được 10 đứa! Tụi nó ở hiền lắm, đi cả ngày, tối về ngủ có mấy tiếng! Sáng sớm là lại xách xe đi tiếp rồi. Nên sạch sẽ và khỏe lắm..." Hehe... Mừng quá, làm gì mà suy nghĩ cũng giống nhau, không nể cả tranh cãi hay miễn cưỡng nó tuyệt vời kinh khủng!
Từ cái liều này qua cái liều khác, cuối tuần này có nhóm bạn ở Biên Hoà nhập băng với Nha Trang tầm 25 bạn (chưa kể các nhóm khác đã nhắn trước nhóm 4 đến 6 bạn ở Sài Gòn ra)! Chat với thằng em, nó báo "cháy phòng rầu nha chị" mà mình cười như điên dại:))
Thui kệ, đã nhận rồi, không lẽ lại báo lại là không! Làm gì chữ TÍN cũng lên hàng đầu, làm ăn sống nhăn ai chơi nữa:)) Tư tui lên tiếng "Không sao con, cứ nhận khách để Tư hối thợ làm nhanh cho xong, Tư mua được 20 mền, 20 gối và bao gối, 5 cây quạt với thêm cây lao nhà thông minh...:v để Tư lo cho! Bữa giờ trời nắng đẹp, Tư mừng... Thợ làm nhanh xong cho Tư bớt khổ, My ghẻ sướng quá chỉ tay 7 ngón" haha
Cái khó nó ló cái khôn, con người phải bị đặt trong trường hợp buộc mình phải ra quyết định lựa chọn và thất bại vài chục lần đi, rồi ắt sẽ thành công!
Aja aja...













Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét